Tôi tự vấn lương tâm, tự hỏi lòng mình, tự dằn vặt tìm ra lý do, tại sao tôi lại dại dột làm chuyện ấy khi tình yêu anh dành cho tôi đã chấm dứt. Cuối cùng, tôi cũng đã hiểu, chỉ vì tôi quá yêu anh, chỉ vì tôi mù quáng trong tình yêu và chỉ vì không thể nào tôi kìm nén được cảm xúc đang dâng trào.
Nếu bạn đã từng yêu, bạn sẽ hiểu tôi. Nếu bạn chưa bao giờ yêu, tôi tin rằng, khi yêu bạn cũng sẽ thông cảm cho những dại dột của tôi lúc này. Con gái khi yêu khổ đấy, luôn khát khao được người yêu quan tâm, chiều chuộng. Tôi cũng như nhiều người con gái khác, luôn cho mình một chuẩn mực sống, không bao giờ nghĩ sẽ trao thân cho ai khi chưa cưới, không bao giờ đánh đổi trinh tiết bằng mọi giá. Nhưng cuối cùng tôi đã không làm được điều đó, tôi đã hiến dâng cho anh, người tôi yêu thương nhất và thật trớ trêu, đó lại là người đã nói lời chia tay tôi.
Nếu bạn đã từng yêu, bạn sẽ hiểu tôi. Nếu bạn chưa bao giờ yêu, tôi tin rằng, khi yêu bạn cũng sẽ thông cảm cho những dại dột của tôi lúc này. Con gái khi yêu khổ đấy, luôn khát khao được người yêu quan tâm, chiều chuộng. Tôi cũng như nhiều người con gái khác, luôn cho mình một chuẩn mực sống, không bao giờ nghĩ sẽ trao thân cho ai khi chưa cưới, không bao giờ đánh đổi trinh tiết bằng mọi giá. Nhưng cuối cùng tôi đã không làm được điều đó, tôi đã hiến dâng cho anh, người tôi yêu thương nhất và thật trớ trêu, đó lại là người đã nói lời chia tay tôi.
Ảnh minh họa |
Thật lòng, tôi cảm nhận được mọi thứ nhạt dần, cảm nhận tình yêu anh dành cho tôi không còn như trước nữa. Tôi cũng biết, con người anh không phải là kẻ đểu giả, dễ dàng rũ bỏ tình yêu. Tôi cũng không phải là cô gái dễ dãi, khó chiều. Nhưng tình cảm mà, khi đã hết yêu, níu kéo cũng không có tác dụng. Đôi khi những người ta cho là họ xấu, nhưng họ lại được một ai đó yêu thương hết lòng. Còn bản thân ta, tốt đẹp, nhân hậu lại vị tha, xinh đẹp, nhưng không phải là ai cũng có thể yêu thích ta. Tôi đã chiêm nghiệm ra điều đó từ khi yêu anh và cho đến khi anh nói lời chia tay. Tôi xinh đẹp, khá nhiều đàn ông theo đuổi nhưng cuối cùng tôi lại chết mê chết mệt anh chàng luôn hờ hững với mình. Tình yêu là thế đấy, khó lý giải lắm bạn ạ.
Tôi đã trao "cái ngàn vàng" cho anh khi cả hai quyết định chấm dứt chuyện tình này sau bao nhiêu lần níu kéo. Lần này, tôi biết, mọi thứ đã chấm hết thật. Nhưng tôi muốn được anh ôm hôn lần cuối, được tựa vào vòng tay ấm áp của anh, được anh vuốt ve, âu yếm khi chúng tôi không còn là của nhau nữa. Và trong lần ấy, chúng tôi đã hẹn nhau ở khách sạn để gặp mặt…
Đó là chủ ý của tôi nhưng tôi không có ý đồ gì khác ngoài việc muốn tạo một khung cảnh lãng mạn, muốn được bên anh lần cuối thật ý nghĩa. Cảm xúc, không gian ấy đã khiến anh có cảm hứng và tôi cũng vậy. Chúng tôi trao cho nhau những nụ hôn nồng nàn, sâu đậm. Anh không giống anh như ngày nào, không phải là người nhút nhát nữa. Không hiểu sao lúc ấy anh lại đòi hỏi tôi, muốn tôi thuộc về anh. Và rồi, tôi đã bằng lòng khi mà mọi cảm xúc đang thăng hoa. Tôi đã không cưỡng lại được mình và chủ động trao cho anh đời con gái.
Chấm hết cuộc tình dang dở bằng một đêm ân ái, tôi đã ôm mối hận chính bản thân mình suốt thời gian qua. Sau đêm ấy, tôi luôn mong mỏi anh sẽ quay lại vì đã cướp đời con gái của tôi, hi vọng anh thấy có trách nhiệm. Nhưng mọi sự đã thành số không và tôi không trách anh vì là do tôi chủ động tất cả. Tôi không hiểu sao lấy ấy lý trí tôi lại yếu mềm đến thế. Giờ đây, tôi sống trong đau khổ, mất anh, mất tình yêu và mất cả cái quý giá của đời con gái. Thật đúng là con gái yêu mù quáng hay tại bản thân tôi không đủ mạnh mẽ, dũng cảm để vượt qua?
Tôi đã trao "cái ngàn vàng" cho anh khi cả hai quyết định chấm dứt chuyện tình này sau bao nhiêu lần níu kéo. Lần này, tôi biết, mọi thứ đã chấm hết thật. Nhưng tôi muốn được anh ôm hôn lần cuối, được tựa vào vòng tay ấm áp của anh, được anh vuốt ve, âu yếm khi chúng tôi không còn là của nhau nữa. Và trong lần ấy, chúng tôi đã hẹn nhau ở khách sạn để gặp mặt…
Đó là chủ ý của tôi nhưng tôi không có ý đồ gì khác ngoài việc muốn tạo một khung cảnh lãng mạn, muốn được bên anh lần cuối thật ý nghĩa. Cảm xúc, không gian ấy đã khiến anh có cảm hứng và tôi cũng vậy. Chúng tôi trao cho nhau những nụ hôn nồng nàn, sâu đậm. Anh không giống anh như ngày nào, không phải là người nhút nhát nữa. Không hiểu sao lúc ấy anh lại đòi hỏi tôi, muốn tôi thuộc về anh. Và rồi, tôi đã bằng lòng khi mà mọi cảm xúc đang thăng hoa. Tôi đã không cưỡng lại được mình và chủ động trao cho anh đời con gái.
Chấm hết cuộc tình dang dở bằng một đêm ân ái, tôi đã ôm mối hận chính bản thân mình suốt thời gian qua. Sau đêm ấy, tôi luôn mong mỏi anh sẽ quay lại vì đã cướp đời con gái của tôi, hi vọng anh thấy có trách nhiệm. Nhưng mọi sự đã thành số không và tôi không trách anh vì là do tôi chủ động tất cả. Tôi không hiểu sao lấy ấy lý trí tôi lại yếu mềm đến thế. Giờ đây, tôi sống trong đau khổ, mất anh, mất tình yêu và mất cả cái quý giá của đời con gái. Thật đúng là con gái yêu mù quáng hay tại bản thân tôi không đủ mạnh mẽ, dũng cảm để vượt qua?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét